Không có ai quan tâm, chỉ có thể tỏ ra hiểu chuyện.
Không biết làm nũng, rõ ràng là muốn có thứ đó nhưng chỉ biết giương mắt nhìn. Không có được thì đành thôi vậy.
Rõ ràng là muốn níu kéo, giải thích, nhưng chỉ có thể buông tay để người ta được tự do.
Rõ ràng là rất buồn, cũng không thể bộc lộ ra.
Từ trước tới nay, làm gì cũng chỉ biết dựa vào bản thân mà cố gắng, nếu lỡ có cho người khác biết, lại sợ làm phiền họ.
Không biết nói ra, chỉ có thể dùng ánh mắt. Đã hi vọng ai đó có thể nhìn thấu được tâm can. Nhưng cuối cùng thì chỉ có bản thân mình đối diện với sự hiểu nhầm mà thôi.
Cẩn trọng từng li từng tí, dần dần không dám ỷ lại.
Những người quá hiểu chuyện khiến cho nũng nịu không thể tồn tại trong họ được.
Related posts
-
In the morning I woke up. Nothing in particular had done the job of hauling me out of sleepy puffs as it was almost a routine, a melancholy boredom of the repetitive 24 hours cycle. I opened my eyes and lied still in bed. A thick, heavy blanket for wintertime tuck under chin on the first…
12/08/2015
-
Giống như năm ngoái mình có bộ tranh “Slow Living” muốn truyền đạt những thông điệp về sống chậm, năm nay mình muốn bắt đầu làm một series version người lớn hơn 1 chút, cho những cô nàng bận rộn mà mong muốn có thời gian thư giãn và nghỉ ngơi, để tự hồi phục…
07/06/2015
-
I’ll remember this moment, when the day’s done and loneliness creeps in, when fear evades and uncertainty takes hostage. I’ll remember me sitting on a green bench, under lush leaves of a common horse chestnut tree, in a summer afternoon as bright as hope and as fine as youth. I’ll remember lavenders’ overwhelming scent…
30/06/2015