Travel | Paris, Paris – phần 1

Cháu phải đến Paris trước khi chết

Người chồng nháy mắt nói với tôi. Cặp vợ chồng người Thổ Nhĩ Kỳ này đã đến Paris năm lần, và lần nào cũng thấy Paris đẹp và mới mẻ như lần đầu. Đúng vậy. Nếu chưa đến Paris mà bạn đã rời bỏ thế giới này bạn sẽ không còn cơ hội ngắm những gì tôi đang thấy trước mắt. Tôi nhìn khu vườn Tuileries rộng bạt ngàn trước bảo tàng Louvre. Lũ bồ câu xám cổ hồng ánh xanh biếc béo núc vây quanh những du khách đang ăn bữa trưa vội vã từ quầy bánh Paul có lịch sử hơn trăm năm tuổi. Nắng chói chang giữa một buổi trưa mùa thu trải trên khoảng sân rộng làm những tấm kính của kim tự tháp lấp lánh và những bức tường trạm trổ tinh xảo của bảo tàng rực lên lộng lẫy như tòa lâu đài. Xung quanh, không khí đượm mùi lá khô, gió mơn man, tiếng nói cười rộn ràng, tôi nghe Paris thấm từ từ vào da thịt. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình có thể bị thành phố này quyến rũ nhanh đến thế.

Điểm đích ban đầu của tôi khi đến châu Âu vốn là là Rome hào hoa và Venice lãng mạn, là Barcelona, là Vienna, là Amsterdam, là Athens. Paris nói riêng và nước Pháp nói chung vốn chỉ là backup plan. Cả chuyến đi này cũng là kết quả của một sự bồng bột không tính toán trước. Hầu hết những gì khiến tôi quyết định đặt vé máy bay là những mảnh vụn mơ mộng từ tumblr, nơi mà Paris luôn là ước mơ của những cô gái Mỹ. Tôi hầu như không chuẩn bị gì và cũng không kỳ vọng gì. Kinh đô ánh sáng – đơn giản chỉ là một cái tên đẹp.

 

***

Paris đón tôi bằng tàu điện cũ và những nhà ga ngầm tối và bức bí, với những hành khách đủ mọi thành phần, màu da, tuổi tác, nghề nghiệp. Đông đúc và chật chội, lộn xộn và ồn ã, Paris khác xa với Gothenburg về mặt chin chu, nhẹ nhàng, lịch sự. Thế nhưng khi bước lên mặt đất, Paris lập tức trở nên lộng lẫy và quyến rũ. Mỗi góc phố, mỗi con đường đều trở nên lung linh như trong chuyện cổ tích. Ngày nào tôi cũng mắt môi rạng rỡ lặp đi lặp lại với cô bạn, “Paris đẹp quá”. Đẹp đến nỗi được sống ở thành phố này có lẽ là một đặc ân. Bất cứ lúc nào tôi cũng có thể thấy mình lặng người trước những công trình cổ kính, những đại lộ thẳng tắp, những công viên vàng rực lá thu, những ngõ nhỏ với ban công đầy hoa rực rỡ, những quán cà phê xinh xắn tường dây leo như tranh vẽ.

Những cô gái Paris cũng có thể được coi là một “đặc sản” khác của thành phố hoa lệ này. Họ nói, cười, đi đứng, mua hàng, ăn uống một cách nhanh nhẹn nhưng thong thả, như thể họ làm chủ được hết cuộc sống này, mọi thứ trôi qua tay họ đều nhẹ nhõm và dễ chịu. Tôi ngưỡng mộ cô gái đang đứng đợi tàu điện ngầm, bờ môi mỏng, tóc buông lơi, ánh mắt trễ nải. Hay là bị cuốn hút bởi thiếu nữ bận đồ công sở, một tay xách laptop một tay mang túi, tất cả đều màu đen, chỉ có đôi môi đỏ rực làm nổi bật làn da lụa mịn màng trên khuôn mặt thanh tú. Trong một sớm dưới tàu điện, tôi ngồi đối diện một cô bé với làn mi cong và đôi má bầu bĩnh trong chiếc áo khoác rộng màu xanh, khăn quàng cổ bằng lụa tím hoa cà cùng màu với headphone rất dễ thương. Những cô gái ấy khiến tôi tò mò, làm tôi muốn biết họ đang nghĩ gì, đang nghe nhạc gì, biết về những mối quan hệ xung quanh họ, về công việc họ làm, ngôi nhà họ ở. Tôi thèm được biết cuộc sống của họ đầy màu sắc ra sao. Ở họ có một nét gì rất riêng, rất đặc biệt và chỉ trong khung cảnh Paris này mới bộc lộ hết được vẻ yêu kiều mà khoan thai của nó. Sự thanh lịch rất Paris ấy vẫn còn tồn tại, nếu không muốn nói là còn đậm đà hơn khi tuổi của họ nhiều lên. When we age, we age gracefully. Những người phụ nữ Paris, dù 40, 50 hay thậm chí là 60, chân thon đi giầy cao gót mảnh, mắt sâu môi hồng, sáng ngời vẻ tự tin duyên dáng. Họ nói, bằng ánh mắt, “Tôi đẹp.

 

(còn tiếp ^^)

 

 

Aesthetics 
in your inbox

Get FREE beautiful wallpapers!

Be part of the private club to receive updates on my art, favourite books, music & other poetic inspirations.

No spam, promise!

Aesthetics 
in your inbox

Get FREE beautiful wallpapers!

Be part of the private club to receive updates on my art, favourite books, music & other poetic inspirations.

No spam, promise!

Share your thoughts